Kōng wú yī rén de dà jiē
Chuǎng rù wú rén hūn shā diàn
wèi nǐ pī shàng xuě bái shì yán
Shì jiè yǐ huī fēi yān miè
ér ài chù lì gāo lóu jiān
nǐ shì zhēn de
huò shì wǒ de huàn jué
Shí guāng yí wàng de bèi miàn
dú zuò cán pò dì tái jiē
nǎ ge luàn shì méi yǒu lí bié
Tiān kōng hé wǒ de zhōng jiān
zhǐ shèng qīng pén de sī niàn
Zài shī qù nǐ de fēng jǐng lǐ miàn
nǐ què zhàn jù le měi yī tiáo jiē
Yī bù bù céng jīng
Yī bù bù xiǎng niàn
zài jiǎo xià màn yán
Zài chōng mǎn nǐ de huí yì lǐ miàn
wǒ dú zì liú làng hǎi jiǎo tiān biān
Yī bù bù zǒu guò
dāng shí xīn yuàn
Gé lín wēi zhì dà zhōng qián
guī líng chāo zài de shāng bēi
bèi zhe wǒ hé wǒ de nuò yán
Yī qǐ jì huà de lù xiàn
Duì zhào gū dān de lǚ diàn
yī shēng wǎn'ān
què yòu huàn xǐng lèi xiàn
Shí dài guǎng chǎng de kuà nián
Yí hé huā jì de lán tiān
Shù zhe yuàn wàng zài nǐ zhǐ jiān
Dāng shí yǒu duō shǎo xīn yuàn
jiù yǒu duō shǎo de cán quē
Rú guǒ hòu huǐ bù néng hòu tuì
shì bù shì jiù zhǐ néng wǎng qián
Zài shī qù nǐ de fēng jǐng lǐ miàn
nǐ què zhàn jùle měi yī tiáo jiē
Yī bù bù céng jīng
Yī bù bù xiǎng niàn
zài jiǎo xià mànyán
Zài chōng mǎn nǐ de huí yì lǐ miàn
wǒ dú zì liú làng hǎi jiǎo tiān biān
Yī bù bù zǒu guò
dāng shí xīn yuàn
Shēng rú fú píng bān bēi wéi
ài què cāng qióng bān zhuàng liè
Wǒ yào wèi nǐ pá shàng zuì xiǎn shānyuè
Zǒu guò zuì qíqū juàn liàn
Yī bù yī bù chuān yuè
Zài shī qù nǐ de fēng jǐng lǐ miàn
nǐ què zhàn jùle zhěng gè shì jiè
Měi yī zhāng xiàng piàn
měi yī gè fáng jiān
měi yī dī yǎn lèi
Zài chōng mǎn nǐ de huí yì lǐ miàn
wǒ dú zì yī rén hé
yǎn lèi zhōu xuán
Yī bù bù zǒu xiàng
gū dān de míngtiān
Yěxǔ zài lái shēng de
mǒu gè míngtiān
wǒ men néng zài xiě
xīn de qíng jié
Yī bù bù wán chéng
dāng shí xīn yuàn
Yī bù bù wán chéng
zuì měi cán quē
_________________________________
Phố xá thênh thang không bóng người
Anh một mình lạc vào tiệm áo cưới
Vì em anh khoác lên mình lời thề tuyết trắng
Nên dù cả thế giới đã tan thành mây khói
Tình yêu của anh vẫn sừng sững hiên ngang
Em là thật đó hay chỉ là ảo giác của anh!?
Đằng sau quãng thời gian bị lãng quên
Chỉ còn anh ngồi cô đơn trên bậc thềm đổ nát
Loạn lạc nào mà không có biệt ly?
Khoảng không giữa anh và bầu trời
Chỉ còn lại nỗi nhớ dây dưa không dứt
Nếu như gặp gỡ để rồi phải xa nhau
Thì chi bằng lúc đầu ta lướt qua nhau...
Nơi chốn xưa anh để lạc mất em
Nhưng sao anh vẫn cảm giác em tồn tại khắp mọi nơi...
Từng bước, từng bước trôi qua,
Từng bước, từng bước nhớ nhung...
Đi theo mỗi bước chân của anh
Trong dòng hồi ức ngập tràn hình ảnh em
Một mình anh lưu lạc nơi chân trời góc biển
Từng bước... bỏ lỡ tâm nguyện ngày ấy của đôi ta.
Trước khi đồng hồ ở Greenwich điểm 12 giờ
Thì có lẽ nỗi đau đã không thể kiểm soát nữa
Mang theo anh và lời hứa của chính mình
Con đường mà hai ta đã chọn
Giống như một khách sạn cô tịch
Chỉ một âm thanh "Chúc ngủ ngon"
Cũng có thể đánh thức nước mắt tuôn rơi
Quảng trường Thời Đại một ngày năm mới
Trời xanh như mùa hoa nở ở Di Hòa Viên
Đôi ta đếm ước nguyện bằng những ngón tay của em
Ngày ấy có bao nhiêu ước nguyện
Thì có bấy nhiêu khiếm khuyết
Nếu như hối hận... cũng chẳng thể lùi bước.
Không phải chỉ còn cách tiến về phía trước hay sao?
Giữa khung cảnh khi đã mất em
Nhưng sao anh vẫn cảm giác em tồn tại khắp mọi nơi?
Từng bước, từng bước trôi qua,
Từng bước, từng bước nhớ nhung...
Đi theo mỗi bước chân của anh
Trong dòng hồi ức ngập tràn hình ảnh em
Một mình anh lưu lạc nơi chân trời góc biển
Từng bước... bỏ lỡ tâm nguyện ngày ấy của đôi ta.
Sinh mệnh giống như cây Phù Bình nhỏ bé
Tình yêu lại dũng cảm giữa trời xanh
Vì em anh sẽ leo lên ngọn núi nguy hiểm nhất
Để đi tiếp chuyện tình trắc trở của đôi ta
Từng bước... từng bước... vượt qua
Giữa khung cảnh khi đã mất em
Nhưng sao anh vẫn cảm giác em tồn tại khắp mọi nơi?
Mỗi bức chân dung, mỗi căn phòng
Mỗi giọt nước mắt...
Trong dòng hồi ức ngập tràn hình ảnh em
Chỉ có mình anh nếm trải vị nước mắt
Từng bước, từng bước... anh đến một ngày mai cô đơn
Có lẽ vào một ngày nào đó ở kiếp sau
Chúng ta sẽ cùng nhau viết nên một câu chuyện mới
Từng bước từng bước... hoàn thành ước nguyện dang dở ngày ấy
Từng bước từng bước... hoàn thành những khiếm khuyết xinh đẹp nhất...