Chỉ còn vài tiếng nữa là năm 2012 sẽ trôi qua, nhường chỗ cho năm 2013 sắp đến. Vậy trong năm 2012 đã có những sự kiện gì xảy đến với tôi?
Sự kiện đầu tiên là trong tháng 3, lớp đại học của tôi tổ chức đi Thung Nai (Hòa Bình) 2 ngày 1 đêm. Chuyến đi tuy ngắn ngủi nhưng hết sức vui vẻ. Thông qua chuyến đi này, tôi đã hiểu các bạn lớp tôi nhiều hơn, gần gũi với họ hơn, và đặc biệt là chúng tôi đã cùng trải qua những giây phút rất hạnh phúc bên nhau ツ
Sự kiện thứ hai là trong tháng 4, trường tôi tổ chức lễ kỷ niệm 50 năm thành lập trường. Tôi được ở trong ban lễ tân của trường (thực ra công việc chỉ đơn giản là đứng ở trước cổng và chào đón khách mời). Tuy đứng lâu khá là mỏi nhưng tôi thấy công việc này cũng rất thú vị, đặc biệt là còn được công thêm 0,1 điểm rèn luyện nữa ❤
Sự kiện thứ ba là sinh nhật tôi (tròn 19 tuổi) trong tháng 5. Sinh nhật tôi năm nay khá là buồn tẻ (thực ra hầu như năm nào cũng buồn tẻ) bởi tôi không thích tổ chức sinh nhật cầu kỳ, hoành tráng. Tôi chỉ mời vài người bạn thân nhất đến tham gia sinh nhật của tôi, hơn nữa tôi vốn không câu nệ chuyện quà cáp nên chỉ nhận được hai, ba món quà mà thôi. Nhưng dù sao tôi vẫn rất vui vẻ ♫♪♬
Sự kiện thứ tư (cũng trong tháng 5) đó là chuyến đi Nha Trang với cơ quan mẹ tôi. Đây là lần đầu tôi được đến Nha Trang nên khá háo hức. Đặc biệt, trong chuyến đi này, tôi đã cảm thấy rung động trước một người, anh ấy là đồng nghiệp của mẹ tôi, sinh năm 87, tên là Tuấn. Tôi để ý thấy anh đối xử với tôi rất đặc biệt, luôn quan tâm đến tôi, nên nhiều lúc tôi băn khoăn có phải anh có tình cảm với tôi không? Nhưng dĩ nhiên điều đó chỉ là tôi tự hỏi bản thân thôi, không để cho anh biết ツ
Sự kiện thứ năm (và có lẽ là sự kiện quan trọng nhất trong năm nay của tôi), đó là "TÔI ĐI XĂM". Một hình xăm thứ thiệt, một hình xăm mà sẽ in dấu mãi mãi trên cơ thể tôi.
Tôi còn nhớ cái ngày "định mệnh" đó là ngày 11/8, tôi đến Hanoi Tattoo Club một mình. Lúc đến đó tôi còn gặp ca sĩ Trần Lập nữa, nhưng vì không phải là fan của Trần Lập nên tôi cũng chả thèm xin chữ ký ổng. Nhưng trông thấy người ổng xăm trổ đầy mình, lại nhìn thấy cái máy xăm rất đáng sợ nên tôi thấy có phần gai gai. Nhiều lúc tôi đã muốn bỏ chạy khỏi chỗ đó. Thực ra lí do tôi lưỡng lự không biết có nên xăm hay không, không phải vì tôi sợ đau, mà tôi sợ những người xung quanh tôi nếu biết tôi có hình xăm, liệu họ có kì thị tôi hay không? Đặc biệt là người lớn, người lớn thường có tư tưởng cổ hủ, họ cứ nghĩ những người xăm trổ thường là những người hư hỏng, đầu gấu hay tính tình không tốt. Nên tôi rất sợ, nếu tôi có hình xăm mà bố mẹ chồng tương lai của tôi nhìn thấy, rồi họ phản đối chúng tôi kết hôn, thì liệu lúc đó tôi có cảm thấy ân hận vì hồi trước mình đã lỡ dại mà xăm trổ hay không? Nhưng rồi tôi lại nghĩ, mình thích thì mình cứ việc theo đuổi sở thích của mình, không nên vì những người xung quanh cấm đoán hay kì thị mà phải từ bỏ sở thích của mình cả. Xăm trổ thực chất không có gì là xấu, hầu hết những hình xăm đều có ý nghĩa riêng của nó. Ví dụ như hình xăm mà tôi chọn ban đầu là chữ "HOPE", tôi định xăm nó ở mặt trong ngón áp út, chữ HOPE tức là "hi vọng", nó có ý nghĩa rất tốt phải không? Nhưng về sau tôi lại đổi ý, chuyển sang xăm hình trái tim nhỏ trên ngón út, nó có ý nghĩa rằng "Do all thíngs with love".
Như vậy hình xăm không xấu, ngược lại nó còn nhắc nhở người chủ hãy luôn tin vào hi vọng, hãy luôn tin vào tình yêu, nó giúp người chủ sống lạc quan hơn, yêu đời hơn. Vậy thì vì cớ gì những người có hình xăm phải bị kì thị?
Cho nên tôi không còn sợ nữa, tôi mạnh dạn đặt tay lên bàn xăm, nhìn chiếc máy xăm di hình trái tim trên tay mình. Lúc đấy tôi không cảm thấy đau một chút nào, lòng tôi như nở hoa bởi từ bây giờ, trên cơ thể tôi đã xuất hiện một con dấu, con dấu đó sẽ vĩnh viễn in trên cơ thể tôi. Đó là biểu tưởng đẹp nhất của thế giới: biểu tượng tình yêu ♥
Sự kiện thứ sáu (cũng trong tháng 8) đó là lớp tôi tổ chức cuộc thi "The Voice". Tôi vốn biết rằng tôi hát không hay, nhưng không hiểu sao lúc đó tôi lại đăng ký tham gia cuộc thi này. Tôi đã chọn bài "Top Of The World" của nhóm nhạc The Carpenters. Bởi bài hát này là tiếng Anh, hơn nữa cũng không mấy sôi động, giọng hát của tôi lại dở ẹc nên cả lớp hầu như không hứng thú với phần biểu diễn của tôi. Kết quả là... tôi thấy rất buồn (╯3╰)
Sự kiện thứ bảy (vẫn trong tháng 8) là tôi đi họp lớp cấp 2. Nói họp lớp cấp 2 cho nó to tát chứ thực chất tôi chỉ đi chơi với nhóm bạn thân nhất của tôi thôi. Dù sao cũng đã mấy năm không gặp nhau (ngoài đời) nên khi gặp nhau ai cũng tay bắt mặt mừng, vô cùng phấn khởi. Rất tiếc là cả hội chỉ gặp mặt được một lúc rồi lại phải chia ly, buồn ơi là sầu /╯﹏╰\
Sự kiện tiếp theo là trong tháng 9 tôi về thăm trường cấp 3. Hôm đấy trường Yên Hòa tổ chức ngày hội giảm giá nên lớp tôi nhân tiện về thăm trường luôn. Về cơ bản trường tôi không có gì thay đổi (ngoại trừ sân đất được trải thảm cỏ xanh mướt rất đẹp và bên cạnh đó dựng thêm một cái canteen), còn lại những khu nhà học vẫn lụp xụp như cũ... Dẫu sao hôm đấy lớp tôi đi chơi vẫn rất vui ◠‿◠
Một sự kiện nữa cũng trong tháng 9 đó là lớp đại học của tôi cùng với lớp PR31 tổ chức chương trình "Warmcome K32", đó là chương trình chào đón các tân sinh viên của khoa. Nhờ chương trình này mà lớp tôi và lớp PR31 ngày càng có thêm nhiều xích mích, nhưng tôi không quan tâm, bởi vốn dĩ tôi cũng chả thích gì lớp PR31 cả (¬‿¬)
Sự kiện tiếp theo là trong tháng 10, lớp đại học của tôi tổ chức một buổi đi chơi công viên Hòa Bình. Hôm đấy đáng lẽ ra là một ngày tuyệt vời đối với tôi, nhưng lúc ra về, tôi làm mất cả vé xe lẫn chìa khóa xe, lại còn bắt tội anh tôi phải đi đi về về hai lượt để mang chìa khóa xe với giấy đăng ký xe cho tôi. Hôm đó cuối cùng lại trở thành ngày đen đủi nhất của tôi trong năm, không những thế còn lây sang cả anh tôi. Tôi rất thương ông ý ಥ_ಥ
Sự kiện tiếp theo trong tháng 11 là lớp cấp 3 của tôi tổ chức một buổi về thăm thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam. Hôm đấy lớp chúng tôi lần lượt đi thăm cô Hiền toán, thầy Tuấn lý và cô Nhung hóa kiêm chủ nhiệm của lớp. Sau đó cả hội rồng rắn lên mây kéo nhau đi KFC ăn trưa rồi đi cafe. Nói chung là hôm đấy bạn bè, thầy trò gặp mặt nhau ôn lại chuyện cũ nên bầu không khí khá là hồ hởi phấn khởi ≧'◡'≦
Chụp cùng cô Hiền
Chụp cùng thấy Tuấn
Và chụp cùng cô Nhung
Một sự kiện nữa cũng trong tháng 11, đó là họp mặt lớp cấp 1. Đây là lần thứ ba kể từ khi ra trường, chúng tôi có buổi họp mặt, và lần nào cả lũ cũng kéo nhau về thăm cô giáo chủ nhiệm là cô Ứng Dung. Hai lần trước thì mọi người đi khá đông, nhưng lần thứ ba thì vắng teo, đã thế còn không gặp được cô Dung nữa (chắc bởi đi đúng vào dịp thi cử, với cả đi đột xuất quá nên không kịp thông báo hết cho các bạn ╯.╰). Dù vậy, chúng tôi cũng đã có một khoảng thời gian thoải mái, vui vẻ với nhau, cùng nhau ôn lại chuyện cũ xưa xửa xừa xưa, tôi phải công nhận là các bạn nhớ dai ghê, đã 8 năm trôi qua mà vẫn có nhiều kỷ niệm các bạn nhớ rất rõ ⊙_☉
Sự kiện tiếp theo là trong tháng 12, lần đầu tiên tôi làm tóc xoăn. Kể ra thì trông cũng không đến nỗi nào, ít nhất là đã có sự thay đổi đáng kể về diện mạo của tôi so với các năm trước. Không biết mọi người nhận xét ra sao, nhưng tôi tự thấy khá là hài lòng về kiểu đầu mới của mình. Thực ra là tôi rất thích nó (≧◡≦)
Sự kiện cuối cùng trong năm nay, đó là lớp cấp 3 của tôi cuối cùng cũng đã có bạn nổ phát súng đầu tiên cho cả lớp. Bạn ý CƯỚI ಠ_ಠ! Đó là bạn Hương (Dâu) hay còn gọi là sư phụ của tôi. Thế đấy, người ta thì cưới chồng rồi, trong khi tôi vẫn còn "forever alone", vẫn chưa có người yêu. Buồn thật (╥﹏╥)
Như vậy là tôi đã thống kê xong những sự kiện nổi bật nhất của tôi trong năm 2012. Không biết năm 2013 đối với tôi có khá hơn năm trước hay không, nhưng dù sao tôi vẫn sẽ chào đón năm mới một cách nồng nhiệt nhất. Hi vọng 2013 sẽ là năm may mắn của tôi.
Còn bây giờ thì... Goodbye 2012 !